Trang chủ > Bình Luận, Người dân lên tiếng, Tin Giáo Hội Việt Nam > Thư Chung các GM Đông Dương 1951 và Thư chung các GM Miền Nam 1960

Thư Chung các GM Đông Dương 1951 và Thư chung các GM Miền Nam 1960

LTCG (03.11.2010)

Sau khi bản Thư Chung các Giám mục Miền Nam 1960 về Cộng sản vô thần được đưa lên Nữ Vương Công Lý, nhiều bạn đọc đã gửi phản hồi muốn có các văn bản của GHCGVN những năm trước đây và muốn có bản text các văn bản đó.

Nữ Vương Công Lý xin đáp ứng bằng hai bản Thư Chung năm 1951 của GM Đông Dương và 1960 của các GM miền Nam (bản text) để quý vị tiện theo dõi, sử dụng khi cần thiết.

Xin cảm ơn những người đã ủng hộ Nữ Vương Công Lý thời gian qua và xin được sự ủng hộ, giúp đỡ để Nữ Vương Công Lý vững tâm đi đúng con đường Sự thật – Công Lý – Hòa Bình

Lời người dịch: Giữa nguyên tác bằng tiếng Pháp và bản tiếng Việt có sự khác biệt. Bản tiếng Việt là bản được đọc trong nhà thờ, trích bản tiếng Pháp, bỏ hai đọan đầu và hai đoạn cuối. (Chúng tôi có dịch ra những đoạn đó và để trong ngoặc, chữ nghiêng). Bản tiếng Việt cũng không hoàn toàn là bản dịch của tiếng Pháp. Tựa đề “Thư Chung các Giám mục Đông Dương thích hợp hơn, vì có giám mục Phnom Penh, trong khi bản tiếng Pháp xưng “Các Giam mục Việt Nam”. Vì thiếu hai đoạn đầu, bản tiếng Việt thiếu một ý tưởng quan trọng: các giám mục chẳng những không lên án mà còn khích lệ lòng yêu nước như một nhân đức Kitô giáo. Trong một văn thư lên án chủ nghĩa cộng sản và cấm người công giáo cộng tác với cộng sản, thiết tưởng đó là một điều quan trọng[31].

Lettre commune des ordinaires réunis à Hanoi.

(Texte original en français)

9 novembre 1951

 

Nos bien chers frères

Les ordinaires des Missions du Viet Nam réunis à Hanoi sous la présidence de son Excellence Monseigneur le Délégué apostolique, ont jugé qu’il est de leur devoir de coordonner leurs efforts en vue de coopérer plus efficacement à l’œuvre de pcification des cœurs et restauration chrétienne qui s’impose à l’heure actuelle…

Les Evêques du Viet Nam, émus de la confusin qui règne dans les esprits, croient de leur devoir de préciser la notion de Patrie. Le Patriotisme, c’est l’amour de la Patrie et la Patrei, étymologiquement, c’est la terre des ancêtres. La Patrie, c’est donc une extension de la famille, l’une comme l’autre se rattachent à la vertu de piété et par conséquent nous ne pouvons que l’encourager et le développer au même titre que les autres vertus chrétiennes. La notion chrétienne de Patrie n’exclut pas les autres nations que nous devons aimer aussi parce que nous sommes tous fils du même Dieu.

Animé par le sentiment de notre responsabilité devant Dieu et d’une grande affection pour vous tous, nos très chers frères, nous estimons qu’il est de notre devoir de vous mettre en garde contre le très grand danger du communisme athée, qui est le plus grand danger existant de nos jours. Le communisme est la négation de Dieu, la négation de toute religion, la négation de l’existence d’une âme immortelle, la négation des droits de la personne humaine et de la famille. Il y a la plus entiére opposition entre l’Eglise catholique et le communisme à tel point que notre !saint Père le Pape a déclaré qu’il est absolument impossible d’être à la fois communiste et catholique et que tout catholique qui adhère au parti communiste est par le fait même séparé de l’Eglise. Non seulement, il vous est interdit d’adhérer au Parti communiste, mais vous ne pouvez pas coopérer avec lui ou faire quoi que ce soit qui puisse de quelque façon amener la Parti communiste au pouvoir. Le danger est si grave et les conséquences possibles si terribles que nous nous sentons obligés de vous mettre en garde aussi contre les détours et les ruses employés par les communistes pour tromper le peuple, ruses qui ne servent que les seules fins des communistes.

En premier lieu, ils font preuve d’un grand zèle pour les réformes sociales et mettent en avant leur doctrine comme un remède aux maux sociaux de nos jours. Ils se cachent aussi sous le masque du patriotisme et cherchent par leur prétendu zèle pour le bien être de dleurs compatriotes à rallier le peuple sous leur bannière. Mais ce ne sont là que des moyens pour atteindre leurs fins inavouées et une fois au pouvoir, ils installent une dictature impitoyable. Ce ne sont plus les intérêts des pauvres et des ouvriers, ni les intérêts de la Patrie qui comptent, ce sont uniquement les intérêts du communisme. Ainsi dans les pays sous le joug communiste, règnent la suppression de tout bien et la persécution de milliers de nos frères catholiques, ces derniers vivent dans la terreur, ils dépérissent en prison, payant même de leur sang leur fidélité à la foi.

Alors résistez, très chers frères, ne vous laissez pas tromper, soyons fidèles à notre Dieu. Veillez, soyez vigilants, restez fermes dans la foi. Et vous, chers prêtres, enseignez la doctrine sociale de l’Eglise, instruisez les peuples des vertus chrétiennes de charité et de justice. Prêtres et fidèles, vivez intensément votre vie vie chrétienne selon les maximes de l’Evangile. La charité des premiers chrétiens a amené la conversion au monde : la charité, c’est-à-dire supporter son prochain, lui pardonner, lui vouloir et réellement lui faire du bien. L’amour du Christ a vaincu la haine, votre charité vaincra la haine des ennemis de Dieu. Que votre voie soit toujours un témoignage pour Dieu, le Christ et l’Eglise.

Pour conclure, nous vous répétons encore avec saint Paul : “ Veillez, restez fermes dans la foi, soyez vigilants, soyez forts, tout ce que vous faites, faites-le dans la charité ” (I Cor, XVI, 13-14).

Nous demandons à nos prêtres de lire la présente lettre dans les églises et leurs oratoires. A tous, prêtres  et fidèles, nous donnons de tout cœur notre bénédiction paternelle. Grâce et paix vous soient données de la part de Dieu, notre Père, et du Seigneur Jésus Christ.

Hanoi, le 9 novembre 1951

-John Dooley – Délégué apostolique en Indochine

-Jean Baptiste Chabalier – Vicaire apostolique de Phnom-Penh

-Pierre Ngo Dinh Thuc – Vicaire apostolique de Vinh Long

-Jean Cassaigne (Sanh) – Vicaire apostolique de Sai Gon

-Marcel Piquet (Loi) –       Vicaire apostolique de Qui Nhon

-Jean Marie Maze (Kim) – Vicaire apostolique de Hung Hoa

-Anselme Taddée Le Huu Tu- Vicaire apostolique de Phat Diem

-Jean Baptiste Urritia (Thi) – Vicaire apostolique  de Hue

-Pierre Marie Pham Ngoc Chi – Vicaire apostolique de Bui Chu

-Dominique Hoang Van Doan – Vicaire apostolique  de Bac Ninh

-Joseph Marie Trinh Nhu Khue – Vicaire apostolique de Ha Noi

-Fr. Felice Pérez (Hien) Provicaire apostolique de Hai Phong

-Fr. Bernard Illomera (Yen) Vicaire apostolique de Thai Binh

Paul Renaud (Ai) – Provicaire  apostolique de Kontum.

 

Thư Chung Các Giám mục Đông Dương (1951)

 

Hồng Y Giuse Maria Trịnh Như Khuê – Hà Nội

Anh em rất thân mến,

(Các giám mục Việt Nam họp tại Hà Nội dưới sự chủ toạ của Đức Khâm sứ Toà Thánh, nhận thấy có bổn phận phải cùng nhau nỗ lực cộng tác một cách hữu hiệu hơn hòng đem bình an đến cho mọi tâm hồn và hồi phục nếp sống kitô hữu cần thiết trong hoàn cảnh hiện tại…

Xúc động trước sự hàm hồ tràn lan trong suy tư , chúng tôi thấy cần phải nói rõ về ý niệm Ái quốc. Ái quốc, yêu nước, là yêu quê hương, yêu quê cha đất tổ. Vậy Quê hương chính là gia đình mở rộng. Cả hai là đối tượng của đức hiếu. Vì thế, chúng tôi chỉ có thể khích lệ và vun trồng như mọi nhân đức kitô giáo khác. Ý niệm Quê hương nơi người tín hữu không khai trừ Quê hương của những dân tộc khác, mà chúng ta cũng phải yêu thương, vì chúng ta tất cả đều là con cái Chúa).

Vì tinh thần trách nhiệm quan trọng trước Thiên Chúa, vì mối tình tha thiết yêu quý anh em, chúng tôi thấy mình có nhiệm vụ quan hệ phải loan báo cho anh em biết đề phòng nạn cộng sản vô thần duy vật, một nguy cơ trầm trọng nhất của thời nay.

Chủ nghĩa cộng sản bác bỏ Thiên Chúa, bác bỏ mọi tôn giáo, bác bỏ thuyết linh hồn hằng sống, bác bỏ tất cả quyền lợi của nhân vị và gia đình. Chủ nghĩa cộng sản xung khắc tuyệt đối với công giáo đến nỗi Đức Thánh Cha đã tuyên bố rằng: không bao giờ có thể vừa theo Cộng sản vừa theo Công giáo, và người công giáo nào gia nhập đảng cộng sản thì lập tức bị khai trừ ngay khỏi Giáo hội. Chẳng những không được nhập đảng cộng sản, mà lại anh em không thể cộng tác bất kỳ dưới hình thức nào có thể giúp đỡ họ nắm chính quyền. Nỗi nguy cơ cộng sản rất trầm trọng, tai hoạ do cộng sản có thể gây ra rất ghê gớm, đến nỗi chúng tôi còn có bổn phận phải báo cho anh em biết đề phòng những mưu mô và mánh khoé xảo quyệt cộng sản dám dùng để lường gạt dân chúng, những mánh khoé trơ tráo đến nỗi chỉ có cộng sản mới dám dùng để đạt tới đích.

 

Đức TGM Phêrô Martinô Ngô Đình Thục – TGP Huế

Vì thế trong những nước bị ách cộng sản chi phối, lập tức diễn ra cảnh tượng ghê gớm : tịch thu tài sản và khủng bố hàng vạn người công giáo. Giáo hữu phải sống trong cơn hãi hùng liên miên, để rồi chết rũ tù hay phải đổ máu công khai để giữ niềm trung tín với đức tin công giáo.

Hỡi anh em giáo hữu yêu quý, anh em hãy kháng cự ngay từ đầu, đừng để mình bị lường gạt bởi mật ngọt cộng sản, hãy trung thành với Thiên Chúa, hãy tỉnh thức, can đảm và vững tâm trong đức tin.

Và hỡi các bạn linh mục thân yêu, anh em hãy dạy cho dân chúng biết học thuyết xã hội công giáo, nhất là phải nhấn mạnh vào hai nhân đức nền tảng : công bình và bác ái. Cả giáo sĩ và giáo dân, hãy sống một đời công giáo sâu xa đặt nền trên nguyên tắc Phúc Âm. Đức bác ái của bổn đạo thời xưa đã chinh phục được thế giới trở lại. Bác ái là nhịn nhục, chịu đựng, tha thứ và thành thực muốn làm sự lành cho người khác. Đức bác ái của Chúa Kitô đã toàn thắng tật ghen tương của thế gian thì đức bác ái của anh em cũng sẽ thắng cơn ghen ghét của những địch thủ Thiên Chúa. (Ước gì anh em luôn sống như những chứng nhân của Thiên Chúa, của Chúa Cứu Thế và của Giáo hội.

Để kết luận, chúng tôi nhắc lại với anh em lời thánh Phaolô : “Hãy tỉnh thức, hãy kiên vững trong đức tin, hãy đề phòng, hãy mạnh mẽ. hãy làm mọi sự vì đức ái” (1 Cr. XVI, 13-14).

Xin các linh mục đọc Thư Chung này trong các nhà thờ và nhà nguyện. Chúng tôi hân hoan ban phép lành cho tất cả anh em linh mục va giáo hữu. Nguyện xin anh em được tràn đầy ân sủng và bình an của Chúa).

 

Đức GM Tadeo Lê Hữu Từ – Phát Diệm

(Trích Thư Chung các Đức gm Đông Dương Họp tại Hà Nội ngày 5 đến 10 tháng 11 năm 1951).

(13 vị ký tên, trong đó có 6 giám mục người Việt)

 

Thư chung Về vấn đề Cộng sản vô thần của Các Giám mục Miền Nam Ngày 02.03.1960.

 

Bức thư gồm hai phần : Hiểm hoạ cộng sản và Cải tạo đời sống. Sau đây trích toàn phần nói về Hiểm hoạ cộng sản và lời mở đầu của phần nói về Cải tạo đời sống.

(…)

Các Giám mục Miền Nam gửi anh em bức thư chung này tỏ tình ưu ái và lo lắng của chúng tôi đối với anh em. Mục đích của bức thư chung này là giúp anh em có một tài liệu nghiên cứu học hỏi trong mùa Chay, để anh em nhìn thấy rõ mối hiểm hoạ của Cộng sản, để anh em thấu hiểu nó nguy hại và nham hiểm đến mức nào trong việc tiêu diệt Đức tin của chúng ta (…)

 

HIỂM HOẠ CỦA CỘNG SẢN

 

I. Chủ trương vô thần của Cộng sản

 

Đối với học thuyết của Marx và Lénine chúng ta quan tâm hơn hết đến một điểm là CHỦ TRƯƠNG DUY VẬT. Vì chủ trương duy vật chỉ nhận có vật chất là nguyên lý và là đích cùng của vạn vật, nên học thuyết đó tất nhiên cũng chụng chủ trương vô thần. Đã chủ trương vô thần, nó phải hoàn toàn đối nghịch với tất cả những gì là tinh thần, siêu việt, tín ngưỡng, hoặc đạo lý ; nói thể khác, nó hoàn toàn đối nghịch với chân lý nói chung, và học thuyết Công giáo nói riêng. Nói tóm lại nó công khai chống Thiên Chúa mà bọn họ coi chỉ là sản phẩm do óc tưởng tượng của kinh tế và óc phong kiến.

 

Ðức GM Phêrô Maria Phạm Ngọc Chi – Đà Nẵng

1. Cộng sản vô thần chủ trương khơi động tất cả những gì là hèn hạ xấu xa nhất của con người, như hiềm thù, ghen ghét, vô luân, phá hoại, v.v… để đưa xã hội đến giai cấp tranh đấu.

2. Cộng sản vô thần tước đoạt hết tự do của con người, kể cả tự do tín ngưỡng và do đó cướp đoạt mất nguyên tắc căn bản xây dựng phẩm giá con người.

3. Cộng sản vô thần chối bỏ hết mọi phẩm trật, quyền bính, do đó phá đổ hết mọi thứ trật tự, trật tự siêu nhiên, trật tự tự nhiên, trật tự xã hội, trật tự Giáo hội, và ngay cả quyền bính trật tự giữa cha mẹ với con cái trong gia đình.

4. Cộng sản vô thần chối bỏ quyền tư hữu, và do đó khiến con người hoàn toàn bị cô lập, nô lệ.

Tất cả những điều kể trên đây đều đi ngược lại với học thuyết Công giáo, và vì thế hai học thuyết trên không thể đi đôi với nhau.

Muốn cho đạo Thánh được nguyên vẹn, người Công giáo phải phủ nhận lý thuyết Cộng sản và những áp dụng của nó đến tận cùng. Cộng sản, trái lại, muốn cho chủ nghĩa của họ được thắng cũng phải hết sức diệt tôn giáo. Trong cuộc tranh giành quyết liệt này Cộng sản đã tỏ ra rất xảo quyệt. Chúng ta hãy sáng suốt nhận định để có một đường lối dứt khoát giúp người đang ở trong cơn bách hại được biết đường xử trí và người chưa bị bách hại được biết cách đề phòng.

Đức cha Đa Minh Hoàng Văn Đoàn – Bắc Ninh

 

Tính cách chung kế hoạch bắt đạo của Cộng sản ngày nay vẫn là dùng đủ mọi phương pháp, dù tráo trở lừa dối, hoặc dã man tàn nhẫn đến đâu, miễn giúp sao đi tới thành công.

1. Họ trà trộn vào các cơ quan Công giáo để thi hành thủ đoạn bám địch để giết địch. Họ tìm cách len lỏi vào nội bộ của ta để dò xét, tuyên truyền, chia rẽ, phá hoại, bằng cách giả là những phần tử sốt sắng, nhiệt thành, niềm nở và cố chiếm đoạt quyền điều khiển. Sau đây là bản mật lệnh của Cộng sản mà chúng tôi muốn anh em đọc để suy nghĩ :

Công giáo và Thệ phản là hai tổ chức đắc lực làm tay sai và gián điệp cho đế quốc tư bản. Những tổ chức này cố lén lút váo nội bộ của Đảng ta để bóc lột và đàn áp dân chúng. Những Giáo hội này đặt căn cứ ở khắp nơi đô thị trên thế giới, gieo rắc lý thuyết đầu độc của họ để diệt trừ chủ nghĩa xã hội Cộng sản.

Vì thế, trong khi theo sát chỉ thị của cấp lãnh đạo Đảng, các đồng chí phải triệt để tìm hết mọi cách để lọt vào nội bộ của từng Giáo hội giúp tay cho ngành công an, mật vụ của chúng ta mới tổ chức, nỗ lực hoạt động ngay trong trung tâm hoạt động các giáo sĩ, rồi tấn công đại quy mô, liên miên hoạt động, dù phải giả vờ cầu nguyện Thiên Chúa phù hộ cũng nên. Điều cần thiết để thành lập mặt trận duy nhất là phải lợi dụng sắc đẹp và sức quyến rũ của phụ nữ. Vì thế, muốn đạt đến mục đích này, muốn chia rẽ nội bộ Giáo hội, muốn gâyy mâu thuẫn giữa các tổ chức tôn giáo, cơ quan của Đảng ta đã thông tư chí điều sau đây :

– Các đồng chí phải len lỏi vào các học đường do Giáo hội thành lập và đã bị các lý thuyết của họ đầu độc. Ta phải dò xét bọn phản động để biết rõ mọi hoạt động của chúng. Ta lẩn lút giữa các sinh viên, cảm thông những tâm tình của họ, theo rõi hết mọi hoạt động địa phương, kiểm soát nó và theo sát đúng phương pháp tế nhị, nhất thiết ta phải gia nhập vào các khu vực hoạt động của các giáo sĩ.

– Mỗi đồng chí phải tìm cách chịu phép Rửa tội, để trở nên phần tử của Giáo hội. Nhờ thế, đội lốt được chiếc áo bịp bợp ấy, ta nhập vào Đạo binh Đức Mẹ, hay nếu là người Thệ phản, phải nhập vào tổ chức Nghĩa Binh (Cruserders). Được thế rồi đồng một loạt tấn công đại quy mô, dùng những câu ru ngủ để cảm hoá và thu hút giáo dân. Các đồng chí còn đi xa hơn nữa: cố chia rẽ tận gốc của đoàn thể giáo dân, nếu có cần cũng rêu rao đến tình yêu Thiên Chúa và hô hào ủng hộ hoà bình. Làm thế ta sẽ phá hoại được lối tuyên truyền đầu độc của đế quốc đàn áp.

Đồng chí của ta phải dự hết các buổi lễ tôn giáo và luôn luôn niềm nở, rất hiền từ, lợi dụng hết mọi phương kế khôn ngoan và thiên hình vạn trạng với các giáo sĩ hầu dò xét hành động của bọn họ.

– Những học đường do Giáo hội thành lập và điều khiển là một địa hạt lý tưởng để xâm nhập. Tỏ ra bên ngoài một vẻ hết sức ân cần niềm nở, các đồng chí hoạt động của ta phải áp dụng điều luật “Bám địch để diệt địch”. Họ phải trà trộn hăng hái với giám đốc, giáo sư, sinh viên, để gây ảnh hưởng trên họ, hầu thực hiện cái nguyên tắc: CHIA ĐỂ TRỊ. Ngoài ra đồng chí ta liên lạc trực tiếp với các phụ huynh sinh viên để củng cố nền tảng cho công cuộc cách mạng và phổ biến rộng rãi những hoạt động bí mật của chúng ta.

– Các đồng chí phải có sáng kiến trên mọi phạm vi, lén lút vào mọi ngành của Giáo hội, thu lượm cảm tình của giáo dân, rồi nhờ đó, ta có đủ phương tiện lọt vào bộ máy điều khiển của Giáo hội.

– Nhờ triệt để tuân theo lệnh Đảng, mà tiểu tổ chỉ huy sẽ đạt được mục đích đã chỉ định cho mình, nghĩa là thâm nhập trong hết mọi ngành tổ chức của Giáo hội, kêu gào ủng hộ hoà bình. Như thế ta sẽ gieo được ảnh hưởng của ta trên mọi địa hạt.

– Dựa trên nguyên tắc đanh thép này “DÙNG ĐỊCH ĐỂ DIỆT ĐỊCH”, ta phải gắng thuyết  phục một vài phần tử quan trọng hay một ít bậc vị vọng trong Giáo hội đến thăm Trung Hoa và tìm cho họ có đủ tài liệu và giấy tờ cần thiết. Nhờ hành động lừa bịp và thầm kín này, bon chúng sẽ giúp ta đạt được mục đích: Vì nó sẽ tỏ cho chúng ta thấy rõ cái mặt thực và tình hình đích xác của Giáo hội.

– Các đồng chí hoạt động phải có óc sáng kiến, khám phá những nhược điểm của Giáo quyền, khai thác những mầm mống chia rẽ, vô hiệu hoá những nọc độc do giáo quyền reo rắc bằng cách phổ biến những phương kế giải độc của chúng ta. Nói tóm phải quyết liệt thi hành để mở rộng ngõ chiến cho ta tấn công vào.

-Các đồng chí nào có chân trong cơ sở chỉ huy phải triệt để đinh ninh rằng: Giáo hội Công giáo là tay sai của đế quốc, phải đả phá và huỷ diệt đến tận nguồn gốc. Còn giáo phái Thệ phản họ đã lâm lẫn theo đường lối chính trị sống chung, cần phải ngăn cản họ đừng kết nạp thêm nhiều người, chúng ta hãy để nó tự chết, cái chết tự nhiên của nó.

Anh em thân mến, mấy dòng trích trên đây cho anh em thấy mưu mô của Cộng sản xảo quyệt biết bao nhiêu để tiêu diệt Giáo hội.

2. Họ có sức giả vờ ủng hộ Công giáo, bằng cách nêu cao khẩu hiệu tự do tín ngưỡng, nhất là lập những hội cho người công giáo như là “Hôị những người kính Chúa yêu Tổ quốc” (Ủy ban Đoàn Kết công giáo ngày nay – BBT) ở Bắc Việt, “Hội Công giáo ái quốc” ở Trung cộng, “Hội Công giáo cấp tiến, Hội Giáo sĩ v.v…” ở hầu hết các nước Cộng sản. Mục đích của những hội đó là rút người công giáo ra khỏi những đoàn thể chính thức của Giáo hội, để họ nắm lấy chi phối, đưa về phục vụ chủ nghĩa của họ, và tệ hơn nữa, còn dùng chính những hội ấy để tố cáo, bắt bớ, lên án , phá hoại các phẫm trật trong Giáo hội.

3. Để dễ lôi cuốn người công giáo, họ nấp sau những khẩu hiệu rất quyến rũ, như lý thuyết Tam Tự, và những phong trào tự do xây đắp dân chủ, phụng sự hoà bình, bênh vực vô sản, v.v… nhưng thực ra, đó chỉ là những cái mồi rất ngon, nhũng bùa bả hiểm độc để đánh lừa người Công giáo.

4. Họ đặc biệt áp dụng chính sách chia rẽ, gieo rắc những điều nghi kỵ, khai thác những điểm bất bình, cô lập hết mọi phần tử, nhất là đi đến cắt đứt các mối liên lạc giữa các giáo đoàn địa phương với Toà Thánh và Giáo hội La mã. Vì mục đích này họ nấp sau chiêu bài “Aí Quốc”, đề cao thuyết Tam Tự để tìm cớ buộc tội phản quốc, trục xuất, giam giữ, hoặc tiêu diệt những ai trung thành với Giáo hội, rồi tự ý đặt ra những Giám mục mới, không còn tuân lệnh và liên lạc với chính quyền La mã. Họ hạn chế mọi quyền của Giáo hội, phản đối những quy tắc Toà Thánh đã đặt, vu khống cho Giáo hội và các Phẩm trật trong đạo là tay sai của thực dân, đế quốc, phong kiến để gây nghi kỵ và chia rẽ giữa những người dân yêu nước với các đấng thừa hành Giáo hội.

5. Độc hại hơn nữa, họ còn đi đến tước đoạt hết tự do bằng những phương pháp rất dã man, nhưng tế nhị: như những buổi học nhồi sọ, những trại cải tạo tư tưởng, những toà án nhân dân, những cuộc tự phê bình và bao nhiêu phương pháp khoa học, vô luân khác. Nếu với bằng ấy mà chưa đủ thì họ kết thúc bằng cuộc bắt bớ, đánh đập, tù đày, trục xuất hoặc thủ tiêu, chém giết…!

Tất cả những kế hoạch bắt đạo như vậy, đang diễn ra trong các nước Cộng sản, với những phương pháp và những thủ đoạn giống hệt nhau. Sự đồng nhất ấy chứng tỏ : riêng về vấn đề bắt đạo, các nước Cộng sản đều nhất trí như nhau, họ đều tích cực như nhau, đều gặp gỡ nhau, đều xảo quyệt và tàn ác như nhau. Giáo hội từ khi lập đến nay chưa bao giờ phải chịu những cuộc bách hại có tổ chức đại quy mô và ác liệt như vậy.

Với tất cả những anh em đang bị bách hại bên kia các bức màn sắt, nhất là với những anh em đang chịu đau khổ bắt bớ, chém giết ở bên kia vĩ tuyến 17, chúng tôi xin mượn lời Đức Thánh Cha Gioan XXIII bảo họ :

“Với các Đấng chăn chiên đang nêu lên cho các con cái thiêng liêng của mình gương sáng của một Đức Tin không lay chuyển, của một lòng trung thành tới mức hy sinh cả mạng sống, với các bổn đạo đang bị bách hại khổ sở, nhưng rất được Trái Tim Chúa Giêsu Kitô yêu thương, Chúa là Đấng đã hứa hạnh phúc và phần thưởng đời đời cho những ai bị bách hại vì lòng công chính, với tất cả, Ta tha thiết nhắn nhủ hãy kiên trường trong công cuộc chiến đấu thiêng liêng. Chúa nhân từ có những chương trình không ai dò thấu được sẽ không để cho ai thiếu sự nâng đỡ cần thiết, thiếu ơn Thánh quý báu, thiếu sự an ủi bên trong. Với các con cái đang bị bách hại, tất cả Giáo hội tin tưởng vào sự chiến thắng cuối cùng, xin cùng họ hợp nhất trong lời cầu nguyện và chia sẻ mọi nỗi đau đớn” (Thông điệp Thủ lĩnh các Chúa Chiên).

VIỆC CẢI TẠO ĐỜI SỐNG

Trước tình trạng đó, để khỏi mắc mưu và sa phạm vào những hành động dại dột, người công giáo vừa phải có ngay một thái độ rõ rệt, vừa phải chuẩn bị cho mình những sức mạnh thiêng liêng cần thiết.

Để đánh lừa những người ngây thơ, dễ tin, người ta đã dám công khai tuyên truyền thuyết sống chung, tưởng như có thể có sự sống chung giữa sự lành và sự dữ, giữa nhân đức và tội ác, giữa Thiên Chúa và ma quỷ. Nhưng anh em phải biết, sự sống chung ấy không thể thực hiện được. Đức Thánh Cha Gioan XXIII đã nói : “Nền hoà bình mà Giáo hội tha thiết kêu gọi không được coi như là sự nhượng bộ và thiếu cương quyết trước những lý thuyết hay những cách sống đi ngược hẳn lý thuyết Công giáo. Giáo hội yêu hoà bình không có nghĩa là Giáo hội nhửng nhưng trước những tiếng than khóc thống thiết đang vang dội đến Ta từ những nơi mà quyền lợi con người không được đếm xỉa đến, nơi mà sự nói dối được tổ chức quy mô” (Thông diệp Giáng Sinh cùa ĐTC Gioan XXIII, 23.12.1959)

Hội đồng Giám mục Việt Nam và Ban Tôn giáo chính phủ Việt Nam tại kỳ họp 10/2010

 

——————————

Nữ Vương Công Lý

  1. Không có bình luận
  1. No trackbacks yet.

Bình luận về bài viết này